Góc thơ Phong Miên

Những bài thơ của Phong Miên
Ảnh: nguồn internet (edit: PM)

Anh đã quên cô gái ấy rồi phải không?



Anh quên cô gái ấy rồi phải không?
Người đã từng cùng anh đi qua những ngày giông bão.
Cô ấy không đẹp vẻ bề ngoài nhưng yêu anh chân thành và chu đáo
Lo lắng trước sau, lòng dạ lại rất đỗi hiền lành.

Thanh xuân của cô ấy đã dành tất cả cho anh
Để rồi ngày vinh quang anh lại dành sự bao dung cho một người con gái khác.
Nước mắt cô ấy khóc tưởng chừng như đã cạn
Nhưng anh vẫn quay đi dứt khoát đến lạnh lùng.

Trái tim cô ấy đã đau đớn tận cùng
Vì tổn thương từ tình yêu chân thành để lại.
Anh đang hạnh phúc trong đủ đầy, êm ái
Đâu hiểu được những ngang trái mà cô ấy đã cố chịu đựng một mình. 

Đừng trách sao cô ấy mất niềm tin
Bởi ngày đó đã trao cho anh hết rồi còn đâu nữa.
Và rồi anh chọn là kẻ phản bội lại với lời nguyện ước
Để cô gái tình chung phải ứa lệ phũ phàng.

Chính anh đã làm cho tất cả vỡ tan
Nhưng đau thương lại mang về cho người con gái ấy.
Anh cứ thản nhiên như không hề nghe thấy
Tiếng nấc nghẹn của cô ấy mỗi ngày.

Mai này, cuộc đời cô ấy sẽ qua hết đắng cay
Bởi không phải anh mà cô ấy mới là người xứng đáng nhận về cho mình hạnh phúc.

# Yêu anh cho đến tận cùng



Nếu một ngày anh phải buông tay em
Để về ấm êm bên một người con gái khác.
Em sẽ vui mừng thay anh dù màu đời em sẽ nhạt,
Chỉ mong người em yêu được hạnh phúc thật nhiều.

Em và anh đã vượt qua biết bao điều
Ngọt mật, đắng cay, khóc, cười,… nên chẳng còn gì tiếc nuối.
Không anh, ngày tháng sau này sẽ dài thêm cằn cỗi
Mà em biết chắc rằng rất khó để vượt qua.

Anh à! Hãy cứ thanh thản bên người ta
Vì em không muốn yêu thương của em làm anh thấy mình có lỗi.
Vạn nẻo đường đời, ta không còn chung lối
Bình thường thôi, như những người yêu khác cũng đã xa nhau.

Em cần thời gian để an ủi những niềm đau
Dù có thể sẽ là một đời, anh ạ!
Em không muốn mình chọn dửng dưng sống bên một người lạ
Vì em biết, em vẫn không sao cả nếu một mình.

Em còn giữ lại đây tất cả những niềm tin
Mà dẫu có xa nhau muôn nghìn ngày vẫn thế.
Em sẽ cất yêu thương cho riêng anh giữa cuộc đời dâu bể
Nguyện chỉ khi nào lìa nhân thế mới phải cách xa thôi.

Không phải cứ yêu là sẽ đến được với nhau. Có người chỉ có thể đi cùng bạn trên một đoạn đường rồi sẽ rẽ sang một hướng khác. Dù đoạn đường đó là dài hay ngắn, xa hay gần thì đến cuối cùng bạn cũng phải buông tay người đó ra. 
Hãy học cách chấp nhận để xoa dịu sự đau đớn của bản thân và mỉm cười chúc phúc cho người bạn đã từng yêu rất nhiều. 

Cuộc đời không cho phép bạn quyết định đều gì là vĩnh cửu. Chỉ có riêng việc nhớ hay quên người đó là phụ thuộc vào chính bản thân bạn mà thôi.

# Không như tình đầu


Cuối cùng thì em cũng trở thành cô dâu của anh,
Mỉm cười quên đi những tháng ngày đơn độc.
Anh hứa cả cuộc đời, sẽ không làm em khóc
Sẽ yêu thương, lo lắng, bảo bọc ân cần.

Em lặng yên, nghe hạnh phúc đến thật gần
Đầu tựa vào vai anh, an lành trong giấc ngủ.
Em đã rời bỏ được những đau thương ngày cũ,
Để mạnh mẽ yêu thương và mong được trọn vẹn ở mai này.

Anh là người đàn ông sẽ cùng em đi hết những tháng ngày
Khi hơi thở cạn cùng, ta vẫn như ngày đầu…yêu thương nhiều lắm. 
Tận nơi cuối con tim, một mảnh bầu trời sâu thẳm,
Em có anh, hạnh phúc ấy chẳng niềm vui nào có thể sánh bằng.

Cám ơn anh, đã cho em những chuỗi ngày bình lặng
Không gian khổ nhọc nhằn mà sâu lắng một yêu thương.
Cám ơn cuộc đời, đã không để em phải lần nữa tổn thương,
Em xin được yêu anh bằng tất cả những gì còn lại.


Không nồng nàn, da diết như tình đầu nhưng sẽ dài lâu mãi mãi…

# Em muốn dừng lại




Em muốn dừng lại những tổn thương,
Mà ai cũng bảo rằng là ngu ngốc.
Một mình, gắng gượng qua bao ngày khó nhọc
Rồi phũ phàng nhận ra đó chỉ là nỗ lực của riêng mình.

Em đã đơn độc chạy theo anh, trên suốt đoạn hành trình
Dù anh luôn bảo rằng yêu thương nhiều lắm.
Để rồi, những gì em nhận được chỉ là nỗi đau câm lặng
Lầm tưởng rằng anh yêu nhưng vẫn cần một góc nhỏ yên bình.

Nước mắt đã rơi nhiều quá rồi, sau mỗi lần em tin
Giờ hiểu ra mới hay mình khờ dại.
Xa anh rồi! Trong em là chuỗi ngày dài hoang hoải,
Một mình, tự lãng du giữa những thương nhớ lưng chừng.

Nhưng em biết, rồi em sẽ thức dậy cùng với ấm áp, vui mừng
Và tự mình bước qua những ngày dài bóng tối.
Xin được trả anh về với những gì gian dối,
Bởi rồi một ngày không anh, em vẫn sẽ mạnh mẽ để mỉm cười.

Đơn phương một người là luôn huyễn hoặc lòng mình bằng những điều tốt đẹp không có thật. Tất cả chỉ là sự tự nguyện cho đi dù biết rằng sẽ nhận lại nhiều lắm đắng cay. Bắt đầu bởi vài niềm vui trong lặng lẽ nhưng kết thúc luôn là sự tổn thương không hề nhỏ bé trong tâm hồn.

Nên nếu được…thì đừng yêu đơn phương.


# Xin còn mãi yêu em! 


Tôi tình cờ gặp lại em giữa phố đông
Đôi má chẳng còn hồng như nhiều năm về trước,
Bờ vai gầy, thiếu mái tóc đen dài tha thướt
Môi em vẫn cười nhưng chua xót lắm thay.

Tôi biết em đã trải qua nhiều điều đắng cay,
Và cuộc đời đã dạy cho em làm thế nào mạnh mẽ.
Năm tháng trôi nhanh, em cũng không còn trẻ
Nếp nhăn đã đầy, trên đôi mắt đẹp ngày xưa.

Nhớ hồi ấy, tôi chở em đi qua những cơn mưa
Mặc gió hanh hao, mặc bầu trời ầm vang tiếng sét.
Còn đó tình tôi, cùng tiếng đạp xe kẽo kẹt
Em nhớ hay quên? Chừng cũng quá lâu rồi…

Em bây giờ bỗng chốc phải đơn côi,
Đã hết nửa cuộc bể dâu mà vẫn chưa vẹn tròn hạnh phúc.
Số phận buộc em phải bao lần đổ gục,
Cũng bởi kiên cường nên em cố chịu đựng đau đớn để vượt qua.

Tôi biết em đã lạnh lùng, cách tất cả thật xa
Ngay chính tôi cũng đã nằm ngoài của em thế giới.
Em chỉ muốn một mình bình yên, không khát khao, chờ đợi
Tôi dặn lòng cứ để chuyện ngày xưa ấy ngủ yên.

Thương vẫn thương nhưng sẽ không khiến em thêm muộn phiền …

# Hãy về bên chị ấy đi anh


Anh hãy về, bên chị ấy đi anh!
Bởi đàn trẻ cần một người cha để lớn,
Đừng khiến lời hứa hẹn trăm năm trở thành câu cười giỡn
Vì tuổi thanh xuân chị đã trao cho anh hết rồi.

Anh cứ xem em là cơn gió thoáng qua thôi,
Đã thổi mát đời anh khi nắng hè nóng bức.
Bởi cùng là cảnh đàn bà, cơ cực
Em biết mình không nên giành giật hạnh phúc vốn dĩ đã thuộc về người ta.

Đừng chối bỏ tất cả của hôm qua,
Không có những ngày chị kham khổ gió sương thì anh làm sao yên lòng nuôi sự nghiệp.
Nhìn lại ký ức đi, rồi hãy vội vàng bước tiếp,
Em chỉ là một cơn say mà anh còn chưa kịp tỉnh để trở về.

Đừng vì một phút trót đam mê,
Mà anh quên lời thề cần phải giữ.
Đau đớn sẽ dần giết chết tình yêu trong tim người phụ nữ
Mã dẫu có gông xiềng cũng không giữ được đâu.

Về đi anh, giờ vẫn còn kịp để quay đầu…

Đến một lúc nào đó, con người ta sẽ thấy chếnh choáng và rung động với một người mà bản thân họ không được phép yêu thương.

Cảm giác đó mãnh liệt đến nỗi họ sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc có được từ những ngày khốn khó để giữ lấy nó.

Không quan tâm đến bất kỳ ai, bất kỳ điều gì mà chỉ nghĩ đến những xúc cảm hiện tại.

Chờ đến khi họ hối hận và quay đầu thì họ đã đánh mất đi người hết lòng cùng họ đi qua bao nhiêu năm tháng.

# Mãi yêu anh

                      

“Cuộc sống vốn dĩ vô thường, đời người không ai biết trước. Nếu bỗng một ngày ta cách xa, tình này trở thành tình dang dở thì điều duy nhất em cầu mong là anh được sống tốt và yên bình.

Mấy ai có thể nắm tay người mình yêu qua hết những năm tháng của cuộc đời? Chúng ta đã may mắn gặp và yêu nhau ở thời điểm đẹp nhất của tuổi trẻ. Vì thế, dẫu nên hay không nên duyên nợ thì cũng không thể chối bỏ được tình yêu cuồng nhiệt ấy đã từng tồn tại.

Em đã từng yêu anh, anh cũng đã từng yêu em và có thể chúng ta chỉ dừng lại…thế thôi.”

Em không sợ…một ngày phải xa anh
Chỉ ngại lòng mình chẳng thể nào yêu một người khác nữa.
Em vẫn muốn được giữ vẹn tròn với anh lời hứa,
Dẫu rằng anh quên hay người khác đã thay em thực hiện mất rồi.

Em không sợ…một ngày bỗng đơn côi
Hôm sớm đi về không một người đưa đón,
Chỉ sợ vô chừng, rồi yêu thương chẳng trọn
Đời em đã tủi hờn, gieo chi cay đắng ấy cho người ta. 

Em không sợ…một ngày anh bỗng lạ xa
Chỉ buồn là từ nay, em không còn tin ai tiếp nữa.
Tổn thương ngày cũ vẫn còn nguyên vết cứa,
Dẫu mai này hết đau thì dấu tích ấy vẫn còn. 

Em không sợ…một ngày cho anh hết sắt son
Chỉ ước mong xuân xanh đủ dài, để con tim em mãi nhớ.
Để rồi anh đi, tình chia ly muôn thuở
Còn lại một mình, em học cách lãng quên.

Em không sợ…một ngày nỗi nhớ chẳng còn có thể gọi tên
Chỉ sợ sự thinh lặng nơi cõi lòng khi anh về bên một người khác,
Em mỉm cười mà nghe đời lạnh nhạt,
Trở về thôi, anh nay đã khác xưa rồi.

Em không sợ…một ngày khi thế giới xa xôi
Tóc đã bạc màu, thanh xuân không còn tuổi.
Tạm biệt anh, em về nơi cát bụi
Còn lại đây, một cõi yêu thương xin gửi trọn lại cho người.

Xem thêm các bài thơ khác của Phong Miên:
             
               
                                 
          Chinh Phục Đỉnh Núi Chùa Bà Nà 01 Ngày Gồm Vé Cáp Treo + Buffet Trưa  
Giá voucher: 950.000đ
Thời hạn sử dụng voucher: 17/01/2018 - 30/12/2018
  >>>Click xem ngay

Comments

Popular Posts